Rời phố về quê làm mắm
Last Updated on January 16, 2023 by Dan Dan
Quang namTốt nghiệp lớp chất lượng cao tiếng Anh Trường Đại học Ngoại ngữ Đà Nẵng, anh Đức từ chối lời mời làm giáo viên, hướng dẫn viên du lịch để làm mắm.
Sinh ra trong một gia đình miền biển có 7 người con, Đinh Công Đức lên bảy tuổi thì bố mất. Trải qua tuổi thơ gian khó, Đức quyết tâm học đại học và lên thành phố lập nghiệp. Năm 2016, Đức tốt nghiệp khóa đầu tiên tiếng Anh chất lượng cao của Trường Đại học Ngoại ngữ Đà Nẵng và được giới thiệu làm giáo viên tại TP Tam Kỳ với mức lương khởi điểm 7 triệu đồng. Một doanh nghiệp du lịch tuyển anh vào làm việc tại Phú Quốc với mức lương tháng 15 triệu đồng.
Đối với sinh viên mới ra trường, mức thu nhập trên được cho là khá nhưng Đức từ chối. Sau 4 năm học ở Đà Nẵng, Đức không còn muốn ở lại thành phố nữa. Anh cho rằng quê anh có bến cá An Lương, xã Duy Hải, nằm ở cuối sông Thu Bồn đổ ra biển Cửa Đại. Mỗi ngày vào mùa đánh bắt, tàu thuyền mang về hàng chục tấn cá cơm, rất thuận lợi cho việc làm nước mắm. Cạnh bến cá, anh Đức có mảnh đất do ông bà để lại rộng gần 2.000 m2 có thể xây dựng cơ sở sản xuất nước mắm.
Trở về quê để trình bày ý kiến với người thân, anh Đức bị phê bình. Mẹ anh bảo anh học để kiếm việc ở thành phố, rồi về quê làm mắm chẳng khác nào “đốt tiền”. Nghe anh Đức giải thích, dần dần mẹ anh cũng ủng hộ. “Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê cha ông làm mắm. Từ nhỏ mùi mắm đã gắn liền với tuổi thơ của tôi nên tôi muốn phát huy nghề của quê hương”, anh giải thích.
Khởi nghiệp với 500 triệu đồng mà anh tích góp được trong suốt 4 năm đại học bằng cách thu gom hải sản rồi vận chuyển vào Đà Nẵng bán cho các chợ đầu mối. Từ số tiền này, Đức vay anh trai xây dựng xưởng sản xuất 800 triệu đồng, lấy địa danh quê mình và đặt tên cơ sở là “Mắm nhĩ Cửa Đại”.
Không có tiền mua cá cơm nguyên liệu, anh Đức cầm sổ đỏ của mẹ đến ngân hàng để vay tiền nhưng không được chấp nhận. Thấy tôi quyết tâm, anh tôi cho vay hơn 300 triệu đồng. Từ mùng 1 đến mùng 4 âm lịch là mùa cá cơm, ngư dân cho tàu vào bến bán cá, Đức thu gom muối. Với tỷ lệ ba cá một muối, sau 8 đến 12 tháng, anh Đức bắt đầu có mắm.
“Cá cơm đầu mùa to, nhiều đạm, tôi mua về muối ngay để giữ độ tươi, khi mắm chuyển sang màu cánh dán hoặc hổ phách thì lọc trên rá tre, lót một lớp vải mỏng. 3-4 lần là đạt tiêu chuẩn. Nước mắm lọc càng kỹ sẽ loại bỏ xác cá và chất lượng sẽ thơm ngon hơn “, anh chia sẻ.
Con đường khởi nghiệp của Đức đang suôn sẻ thì bất ngờ năm 2017, bão Damrey thổi tốc mái hai ao cá, nước mưa làm hư hỏng. “Tôi thua lỗ hơn 200 triệu đồng. Số tiền nợ tăng lên từng ngày, có lúc tôi nghĩ mình đã đi sai đường”, anh nói và cho biết mình đã bỏ dở giữa chừng để trả nợ nên quyết tâm làm theo. kết thúc. Để có tiền mua cá, anh gặp người thân để vay tiền.
Khi có thành phẩm, anh giới thiệu cho mối nhưng bị từ chối vì thương hiệu lạ nên anh gửi vài chai nước mắm để giới thiệu sản phẩm. Sau một thời gian, khách hàng mua, thấy chất lượng nên cũng quen. Sản phẩm được tiêu thụ nhiều hơn, Đức bắt đầu có lãi.
Tuy nhiên, hai năm của Covid-19, sản phẩm làm ra không bán được. Nước mắm truyền thống không có chất bảo quản, nếu để lâu sẽ chuyển sang màu đen, nhìn không đẹp mắt, khó bán hơn. Đức phải gửi hàng đi khắp nơi để ký gửi bán.
Hiện ông Đức đã đầu tư cho cơ sở gần 3 tỷ đồng, với tám bể muối, mắm bê tông và hàng chục bể sành. Toàn bộ khu vực sản xuất được lát bằng gạch men sạch sẽ. Mỗi năm, cơ sở cung cấp cho thị trường Quảng Nam và Đà Nẵng hơn 30.000 lít nước mắm và hơn 30 tấn mắm nêm. Mỗi lít nước mắm có giá 100.000 đồng, mắm nêm 25.000-30.000 đồng / kg.
“Tổng doanh thu bán hàng một năm hơn tỷ đồng, sau khi trừ chi phí còn lãi khoảng 250 triệu đồng”, anh Đức nói. Cơ sở tạo việc làm thường xuyên cho 7 người, thu nhập 6 – 7 triệu đồng mỗi tháng, khi được mùa thu hút hàng chục người.
Nhìn lại chặng đường 7 năm với không ít lần suýt phá sản, trong khi nhiều bạn học tiếng Anh làm việc cho các doanh nghiệp nước ngoài có thu nhập cao, sống trong nhà phố, người đàn ông 31 tuổi, dáng người mảnh khảnh, nước da rám nắng cho biết không hề hối hận. Khởi nghiệp bận rộn, lo toan tính toán đầu vào, đầu ra, đảm bảo chất lượng sản phẩm và suốt ngày bị ám mùi tanh nhưng anh Đức thấy vui. Anh hạnh phúc khi được làm chủ trên chính quê hương mình, nối nghiệp cha anh.
Hiện anh Đức đã lập gia đình, có hai con, công việc ở cơ sở chủ yếu do anh quản lý, vợ bán thuốc, thỉnh thoảng phụ giúp chồng sổ sách. Hàng ngày, anh dậy sớm kiểm tra bể cá, khi công nhân đến, anh giám sát các công đoạn sản xuất. Vốn vay khởi nghiệp đã trả hết, anh tích cóp để mở rộng thị trường ra TP.HCM và Hà Nội. “Hiện một số doanh nghiệp đang ngỏ ý hợp tác để tiêu thụ sản phẩm tại hai thành phố này”, ông nói.
Ông Trần Huy Tưởng, Trưởng Phòng NN-PTNT huyện Duy Xuyên cho biết, năm 2022 huyện có 3 sản phẩm đạt OCOP (Chương trình mỗi xã một sản phẩm), trong đó có nước mắm của ông Đinh Công Đức. “Hội đồng thẩm định của huyện đã công nhận nước mắm của Đức đạt tiêu chuẩn OCOP 4 sao”, ông nói và nhận xét sản phẩm được đầu tư bài bản, mẫu mã đẹp, sạch, chất lượng đạt tiêu chuẩn. Chính quyền huyện đã có văn bản trình Hội đồng thẩm định OCOP tỉnh Quảng Nam xem xét.